Quá cảnh đường hàng không
| Máy bay Li-2 cất cánh từ sân bay Cát Bi đi làm nhiệm vụ -Ảnh tư liệu | 
TT - Miền Bắc thời kỳ này rất tiết kiệm trong việc sử  dụng đường hàng không đối với lĩnh vực dân dụng. Hầu hết cán bộ và học  sinh, sinh viên đi Trung Quốc, Liên Xô, các nước Đông Âu... đều phải  theo đường sắt liên vận. 
Nhưng để chi viện cho miền Nam, ngành hàng không của  miền Bắc không tiếc sức người sức của. Có hai con đường vận chuyển hàng  không lúc đó: quân sự và dân sự. 
Đoàn 919
Về con đường quân sự, để vận tải khẩn cấp những hàng  hóa nặng, không quân VN đã thành lập riêng một đoàn vận tải đặc biệt  mang tên đoàn 919. Từ năm 1960, đoàn 919 đã đảm đương vận chuyển một  phần của tuyến đường Trường Sơn, nhằm rút ngắn thời gian vận chuyển và  cũng đỡ được một đoạn đường bộ dài hàng nghìn kilômet từ miền Bắc vào  miền Nam. 
Giải pháp này được đề xuất và thực thi như sau: cuối  tháng 2-1960, đại tướng Võ Nguyên Giáp vào Đồng Hới làm việc với các  tỉnh Quảng Bình, Quảng Trị, đặc khu Vĩnh Linh, sư đoàn 325, lữ đoàn 341.  Đại tướng ngồi máy bay trực thăng quan sát khu vực Làng Ho, Vitthulu  thuộc phía đông Trường Sơn. Sau chuyến khảo sát đó, đại tướng gợi ý khả  năng sử dụng máy bay để tạo "chân hàng" cho các tuyến vận tải, nhằm phục  vụ cấp bách tình hình đang sôi động của chiến trường. 
Sau đó những máy bay của đoàn 919 đảm nhận công việc  này. Điểm xuất phát của những máy bay này là sân bay Cát Bi ở Hải Phòng,  sân bay Vinh, sân bay Đồng Hới. Từ đó, các máy bay chuyển hàng vào Làng  Ho, Vitthulu. Một thời gian sau, khi đã mở con đường Trường Sơn Tây,  máy bay của đoàn 919 bay thẳng sang Hạ Lào. Ban đầu do chưa bố trí được  sân bay thích hợp nên phải dùng phương pháp thả dù hàng hóa xuống một số  địa điểm quy định như Mường Phìn, Mường Phalan... 
Thậm chí có những lúc không có dù để thả hàng thì các  phi công phải dùng phương pháp hạ thật thấp độ cao rồi thả thẳng hàng  xuống mặt đất. Sau đó, do đã bố trí được sân bay Tà Khống thuộc tỉnh Xê  Pôn, Nam Lào nên các máy bay có thể hạ cánh để đưa hàng và đưa quân tập  kết ở đây. Từ sân bay này, bộ đội hành quân vào Nam. Còn hàng hóa thì  đoàn 559 vận tải tiếp vào các tuyến phía trong, tới các trạm Tăng Noong  thuộc Quảng Nam, Đắc Lan thuộc Kontum... 
| Nhà  văn Trần Đình Vân, tác giả Sống như anh, kể: "Vào đầu thập kỷ 1960, tôi  đi B bằng máy bay, từ Hà Nội sang Phnom Penh. Khi đến sân bay Gia Lâm,  chỉ vài phút trước khi ra máy bay, tôi được thông báo mình phải nhận  trách nhiệm áp tải một chuyến hàng đặc biệt của trung ương gửi sang  Phnom Penh. Tôi nhìn thấy đó là khoảng 20-30 bó hàng vuông vắn giống như  những lô hàng rau quả hộp xuất khẩu. Đương nhiên, tôi không biết đó là  hàng gì và tôi cũng thừa hiểu mình không có quyền được biết, nhưng tôi  vẫn cứ áp tải theo máy bay sang đến Phnom Penh. Khi đến sân bay, tôi là  người nhận hành lý ký gửi. Ngay sau đó có xe đưa cả tôi và số hàng đó về  một ngôi nhà dành riêng ở Phnom Penh, tức một cơ sở của ta ở bên đó.  Sau đó xe chở ngay những "đồ hộp xuất khẩu" đó đi, theo đường bộ bí mật  vào vùng giải phóng. Nhiều năm sau sống ở vùng giải phóng, tôi mới biết  hóa ra chính mình từng là chủ một kiện hàng mấy triệu đôla, dù chỉ là  lúc ở trên trời".  | 
Trong ba năm từ 1960-1962, trên chiến trường Lào, các  máy bay của đoàn 919 phối hợp với phi công Liên Xô đã thực hiện 3.821  chuyến bay, vận chuyển 9.419 lượt bộ đội và 743 tấn hàng hóa, thả 3.227  dù hàng và kiện hàng xuống 20 địa điểm khác nhau trên đất Lào. 
Tuy nhiên tuyến vận tải máy bay quá cảnh sang Lào chỉ  tồn tại đến trước thời điểm chính phủ liên hiệp ba phái ở Lào bị xóa bỏ  (1963). Từ năm 1965 không quân Mỹ bắt đầu đánh phá miền Bắc nên không  thể sử dụng máy bay chở hàng vào Quảng Bình hoặc vượt lên tây Trường Sơn  được nữa. Chỉ từ đầu năm 1973, sau khi ký kết Hiệp định Paris về VN,  nhiều vùng giải phóng hợp pháp đã hình thành ở miền Nam, hình thức vận  chuyển hàng không quân sự mới lại được sử dụng rộng rãi. Tính từ 1960  cho đến kết thúc chiến tranh tháng 4-1975, đoàn 919 đã vận chuyển vào  miền Nam và xuống Nam Lào 60.000 lượt bộ đội, 31.000 tấn vũ khí đạn  dược, khí tài, lương thực, thuốc men và hàng hóa quân sự...
Dùng Air Cambodia và Air France
Vận tải hàng không dân sự là hình thức vận chuyển công  khai nhưng lại tuyệt mật. Đó chính là tuyến vận tải hàng không dân dụng  bình thường của Vương quốc Campuchia (Air Cambodia) bay từ Phnom Penh đi  Hà Nội, hoặc từ Phnom Penh đi Quảng Châu, Hong Kong rồi theo đường sắt  hoặc đường hàng không về Hà Nội. Sở dĩ công khai vì nó sử dụng một loại  đường bay thương mại bình thường như mọi đường bay khác. 
Nhưng cũng là tuyệt mật vì nó gài vào trong đường bay  bình thường những "hành khách" không bình thường. Máy bay của Air  Cambodia được quyền bay ngang lãnh thổ miền Nam VN, cũng như máy bay của  Nam VN được phép bay từ Sài Gòn qua không phận Campuchia để đi Bangkok,  Tây Âu. Con đường này rất an toàn, vì nó là sự mạo hiểm được bọc lót  dưới một hình thức công khai hợp pháp. 
Tất nhiên đó là sự mạo hiểm được tổ chức rất chu đáo:  từ căn cước giả, tên giả, đến lai lịch giả đều có một bộ phận chuyên  trách thu xếp, sử dụng đến những phương tiện hiện đại bậc nhất lúc đó.  Khi đã có đủ giấy tờ hợp pháp, lại phải bọc lót suốt từ khâu soát vé đến  khâu kiểm tra hành lý. Tại đây đều có người của "Ban cán sự K". Loại  nhân viên này thường không phải là cán bộ cách mạng mà là những nhân  viên có lý lịch rõ ràng, không có chút gì khả nghi. Thường đó là người  Hoa, người Ấn, người Lào, người Khơme... có cảm tình với cách mạng VN.  Đã có hàng ngàn cán bộ cao cấp đi ra đi vào miền Nam bằng con đường này,  tức là bay qua không phận của miền Nam VN, mà chưa xảy ra một vụ nào  rắc rối. 
Con đường này cũng đã đảm nhiệm vận chuyển những tài  liệu, khí tài quan trọng như máy móc, điện đài, hàng triệu đôla để chi  viện cho miền Nam. Những gia đình và con em cán bộ miền Nam cũng đi ra  Bắc bằng con đường này. Đặc biệt là việc di chuyển hàng ngàn học sinh  Trường Nguyễn Văn Trỗi ra Bắc theo tuyến hàng không này. Những bệnh  binh, thương binh, những người ốm nặng... thường cũng được đưa theo con  đường này để kịp thời ra Bắc chạy chữa, an dưỡng... 
Một trong những nhân viên lữ hành (người làm khâu quan  trọng và nguy hiểm nhất như kiểm tra vé, căn cước, visa, nhận diện, cân  hành lý...) ở sân bay Pochentong là ông Check Nguyễn Cang, một người Ấn  Độ lai VN. Ông có cha là một thương gia lớn người Ấn Độ tại Sài Gòn từ  lâu đời, lấy vợ VN và có nhiều con. Ông Cang đã bí mật hoạt động cho  Việt Minh từ thời kháng chiến chống Pháp, dưới cái vỏ là một viên chức  làm cho Air France ở Sài Gòn. Sau Hiệp định Genève, đến năm 1955, ông  sang Phnom Penh làm cho Air Cambodia với cái tên hoàn toàn Ấn Độ là  Check Kesath. Với một lý lịch như thế ông không bị ai để ý. Nhưng ông là  một trong những đầu mối chính lo các giấy tờ, đồng thời cũng là nhân  viên cửa ga.
Ông hoạt động ở đó suốt những năm chiến tranh, cho đến  tháng 3-1975 không may ông bị chính quyền Pol Pot phát hiện và thủ tiêu.  Em ruột của ông Nguyễn Cang là Kamal Nguyễn, bác sĩ tại bệnh viện thành  phố Lille (Pháp), cũng là chủ tịch Hội Việt kiều tại đây, kể lại: "Anh  tôi đã hoạt động cho Việt Minh ngay từ những năm 1950, chuyên lo việc  đưa người của mặt trận lọt qua hệ thống kiểm soát của sân bay để bay về  Hà Nội và từ Hà Nội bay sang Phnom Penh, rồi từ đó bí mật đi vào vùng  giải phóng". 
ĐẶNG PHONG
____________________
Trước khi Lonnol tiến hành đảo chính, ông ta đã  tính tới việc đổi tiền để vô hiệu hóa số tiền riel lớn được lưu giữ trên  đất VN. Một sứ mệnh được đưa ra: "giải cứu" số tiền đó trước khi diễn  ra đảo chính.
Xem tiếp phần 4 cuộc chuyển tiền ngược chiều
  
Xem tiếp phần 4 cuộc chuyển tiền ngược chiều

 
No comments:
Post a Comment